home

Có nhất thiết lúc nào cũng phải hòa hợp với xã hội không?

Từ trước đến nay, tôi vẫn sống theo cách mình muốn. Nhưng khi bước ra xã hội, lúc nào cũng phải để ý cảm xúc của người khác, cố gắng làm họ hài lòng, điều đó khiến tôi cảm thấy không thoải mái, thậm chí còn tổn thương lòng tự trọng.
Dường như xã hội đã đặt sẵn một khuôn mẫu và mong mọi người phải tuân theo. Nhưng tôi có thực sự cần phải sống theo những tiêu chuẩn đó không?
Làm sao khi bị cô lập?
Chào mọi người,
Mình vừa chuyển việc ở tuổi ngoài 40. Trước đây không để ý, nhưng công ty mới có vẻ nặng văn hóa "ma cũ bắt nạt ma mới". Mình vào với vị trí trưởng nhóm, nhưng rất khó hòa nhập với hai trưởng nhóm khác – một người trẻ hơn, một người lớn hơn.
Ban đầu còn ăn trưa cùng, nhưng sau đó họ kiểu toàn phớt lờ mình. Mình chỉ muốn hiểu cách làm việc và hệ thống ở đây, không cần thân thiết, nhưng họ chẳng thèm hướng dẫn luôn cơ. Mình từng rủ ngta đi uống cà phê để làm quen nhưng họ chỉ nói kiểu "cứ làm lâu sẽ hiểu", rồi thôi.
Trong khi các nhân viên khác vẫn hỗ trợ, hai người kia lại luôn họp riêng, trò chuyện vui vẻ mà mình đến thì lượn đi chỗ khác. Có lúc mình thấy mình như vô hình, nên giờ toàn ăn trưa một mình, thậm chí bỏ bữa.
Mình không biết có nên tiếp tục chịu đựng không… Hay là môi trường nào cũng vậy nên phải nhẫn nhịn? Nhưng thú thật, mình bắt đầu cảm thấy rất mệt mỏi.
Áp lực KPI..
Ngày đầu đi làm, mình từng nghĩ chỉ cần làm tốt công việc thì sẽ ổn. Nhưng hóa ra, trong môi trường công sở, “tốt” không đủ, mà còn phải “đạt chỉ tiêu”. KPI trở thành thước đo giá trị của mỗi người, nhưng đôi khi, nó cũng là gánh nặng vô hình đè lên từng đứa nhân viên tụi mình
Có những lúc cố gắng hết sức nhưng vẫn không chạm nổi KPI, cảm giác bất lực lắm. Chưa kể, đạt KPI một lần chưa chắc được thở phào, vì sếp có thể nâng chỉ tiêu ngay kỳ sau. Mỗi tháng là một cuộc đua không hồi kết, mà đích đến lúc nào cũng xa thêm một chút.
Làm nhiều quá thì kiệt sức, làm ít lại bị đánh giá thấp. Không đạt KPI thì lo lắng, mà đạt rồi lại sợ tháng sau áp lực gấp đôi. Vậy rốt cuộc, đi làm là để phát triển hay chỉ để chạy theo những con số?